Harry Kpoh, giám sát viên hoàn thành đơn hàng điện tử, bộ phận Logistics và Phân Phối Toàn Cầu của UPS tại Louisville, đã chạy trốn khỏi cảnh tàn phá trong cuộc nội chiến Liberia, đến Hoa Kỳ vào năm 2003. Học cách hòa nhập trong một xã hội mới không hề dễ dàng.
Harry chia sẻ: “Khi chuyển từ một nước đang phát triển sang một nước phát triển, sự cần thiết phải hòa nhập có thể khiến bạn nản chí”.
Vì vậy anh đã quyết định giúp đỡ những người khác tránh khỏi cảm giác tương tự. Harry đã cùng những người Liberia khác thành lập tổ chức Cộng đồng Người Liberia ở Kentucky & Nam Indiana. Nhóm này hợp tác với các viên chức của tiểu bang để giúp những người Liberia mới đến hòa nhập trong xã hội Mỹ, giúp họ vượt qua rào cản ngôn ngữ, điều chỉnh để thích nghi với môi trường mới và tìm được việc làm.
Tình hình ở Liberia đã ổn định vào khoảng năm 2007. Số người Liberia đến Hoa Kỳ ngày càng giảm, vì thế Harry đã chuyển trọng tâm sang việc cùng tham gia tổ chức một sự kiện có tên là Lễ hội Di sản Châu Phi.
Anh cho biết: “Đó là một cầu nối giúp các cộng đồng Người Châu Phi và Người Mỹ Gốc Phi đoàn kết lại với nhau thông qua văn hóa, âm nhạc và nghệ thuật kể chuyện”.
Thông qua việc hợp tác với Lễ hội Di sản Châu Phi, anh đã gặp thị trưởng của Louisville, người đề nghị Harry tham gia Ủy ban Phục vụ Toàn cầu Louisville, chuyên hỗ trợ cộng đồng quốc tế rộng lớn của Louisville.
“Và điều đó đã mở ra cơ hội để chúng tôi đền đáp cho Liberia”, anh nói.
Harry đã thành lập công ty phi lợi nhuận Trembo National Association of Americas, Inc. để giải quyết nhu cầu vật tư y tế thiết yếu của Liberia. Anh hợp tác với đội ngũ y tế Liberia để tìm hiểu người dân cần gì nhất và sau đó gặp gỡ các tổ chức có khả năng giúp đỡ. Các tổ chức quyên góp hoặc mua các vật dụng thiết yếu như giường bệnh, máy chụp X-quang, thuốc, máy gây mê, các bữa ăn giàu protein và nhiều thứ nữa.
Anh cùng nhóm của mình điều phối hoạt động logistics cho toàn bộ vật tư mà họ nhận được, hợp tác với chính phủ Liberia để đảm bảo vật tư được miễn thuế khi cập bến và được phân phối công bằng. Trong chuyến đi gần đây nhất, Harry đã vận chuyển được lượng vật tư y tế và duy trì mạng sống trị giá $250.000, cuối cùng đã giúp đỡ được khoảng 8.000 người dân.
Anh đã nói về sự khác biệt mà lượng vật tư này có thể tạo nên.
“Một trong những phòng khám bệnh có bốn phòng. Giường bệnh chỉ là những viên gạch xếp xung quanh, nhồi lá bên trong và phủ vải lên trên", anh chia sẻ. "Cả cơ sở chỉ có một cọc truyền tĩnh mạch (IV). Bệnh nhân nào nguy kịch nhất sẽ được sử dụng cọc truyền đó. Nếu có bệnh nhân nguy kịch hơn thì người đó sẽ được sử dụng cọc truyền. Khi có nhiều người cần truyền IV, họ sẽ buộc túi truyền lên trần nhà. Chúng tôi đã cung cấp giường bệnh mới và bảy cọc truyền IV cho phòng khám đó, đủ dùng cho tất cả các phòng và thêm ba cọc dự phòng.”
Hiện tại, Liberia đang bắt đầu xây dựng các trung tâm thai sản, phụ nữ mang thai đến tháng thứ bảy có thể chuyển vào trung tâm để được chăm sóc và cung cấp thức ăn cho đến khi sinh con.
Harry cho biết: “Tuổi thọ của phụ nữ mang thai ở vùng nông thôn Liberia khá thấp”.
Tổ chức của anh đã xác định năm viện dưỡng thai và cung cấp cho họ giường, thức ăn và các vật tư khác.
Harry cho biết anh cũng dự định bắt đầu cung cấp thêm thức ăn và quần áo, giày thể thao, ba lô và nông cụ trong chuyến đi tiếp theo. Anh đã tìm được nguồn cung cấp 4.000 đôi giày thể thao.
Harry cho hay: “Khi mọi người biết tin chúng tôi đang phân phát thực phẩm, có thể họ sẽ đi bộ 20 dặm để nhận. Khi đến nơi, họ đều đi chân đất và quần áo rách tả tơi. Điều đó thật đau lòng. Con người ta không nên có cuộc sống như vậy.”
Harry cố gắng thu những khoản quyên góp và gây quỹ quanh năm để trang trải chi phí vận chuyển và đi lại. Anh ấy cũng đang lên kế hoạch logistics cho chuyến đi tiếp theo.
Dự án của anh ấy kéo dài hai năm… Năm đầu tiên để thu thập vật tư và lên kế hoạch, sau đó thực hiện chuyến đi trong năm thứ hai. Tất cả các công việc lập kế hoạch, gây quỹ, sắp xếp cho tổ chức của anh ấy đều được thực hiện cùng lúc. Rất nhiều việc phải làm. Nhưng anh không do dự mà làm hết sức mình.
“Tôi phải làm việc đó vì mọi người đang cần sự giúp đỡ”, anh nói. "Chúng tôi mang đến một niềm hy vọng."
“Khi chuyển từ một nước đang phát triển sang một nước phát triển, sự cần thiết phải hòa nhập có thể khiến bạn nản chí.”